Nhưng nói về cách sống thì đa số chúng ta lại hành động ngược lại, một cách rất ngu dốt. Mấy đứa bạn thì đứa nào cũng dốt bằng mình hay dốt hơn mình, chẳng biết gì cả, vậy mà ta lại rất chịu khó nghe chúng nó ba hoa chích chòe về “đạo sống” và nhập tâm thực hành lời chúng nó, như là “sống thì phải biết dối trá lươn lẹo, không tham nhũng thì không sống được, cây ngay chết đứng, có tiền mua tiên cũng được…” Các vị thầy lớn về đạo sống của thế giới, cho đến ngày nay, chỉ có 3 người vượt trội: Thích Ca, Giêsu, Mohammad. Muốn biết cách sống rất sâu rất mạnh thì học từ ba người này. Mỗi người đã có mặt từ hơn kém 2000 năm trước, và cho đến ngày nay thì số đệ tử của mỗi người lên đến hàng tỉ. Các bạn, hãy quan sát kỹ về việc này. Nếu bạn rất rất giỏi, như Sigmund Freud, Jean Paul Sartre, sau khi bạn chết có lẽ một số ít người sẽ còn nhớ tên bạn khoảng 50 năm, đại đa số người chẳng hề biết bạn là ai. 100 năm sau khi bạn chết, nếu bạn rất rất giỏi, thì cũng chỉ vài ba người là còn nhớ tên bạn. Nếu một người đã mất 2 nghìn năm, mà số người biết đến tên người ấy lên đến hàng tỉ, người ấy nhất định là phải có diều gì đó rất hay cho thế giới học. Nếu các vị không có gì hay để học thì đương nhiên là tên tuổi các vị đã biến mất theo dòng thời gian cả nghìn năm nay rồi. Kinh tế thị trường mà! Sản phẩm hay thì được ưa chuộng mãi, sản phẩm tồi thỉ tự khắc chết theo thời gian. Rất tiếc là đa số người thích tôn Thích Ca, Giêsu và Mohammad lên hàng thần thánh để vào nhà chùa nhà thờ nhang đèn lễ bái với các vị, xong rồi bước ra ngoài và vẫn hành động bừa bãi ngu dốt mà không chịu học các vị một tí nào. Các vị này là các vị thầy dạy chúng ta sống. Các vị không muốn và không cần được chúng ta tôn thờ như thần. Các vị chỉ muốn ta học và hành động theo lời các vị chỉ bảo. “Từ nay về sau, các đệ tử của Ta phải biết triển chuyển thực hành, thì đó là các thầy đã làm cho pháp thân thường trụ của Như Lai không bị hủy diệt!” (Thích Ca, Kinh Lời Dạy Cuối Cùng ). “Nếu ai yêu ta, người ấy sẽ làm theo lời ta.” (Jesus, John 14:23) Nhưng người ta thích đặt các vị lên ngai thờ giáo chủ, và lễ bái màu mè, và không thành tâm học tập giáo huấn của các vị. Đôi khi còn bóp méo điều các vị dạy thành các giáo điều quái dị. Thế mới là tồi! Cách sống của chúng ta là nền tảng của tất cả mọi việc khác của ta—công ăn việc làm, danh phận, tài sản, tình yêu, hôn nhân, gia đình, hạnh phúc, đau khổ… Không có việc gì trên đời quan trọng cho ta bằng cách sống của ta cả. Cho nên nếu các bạn sáng suốt thì hãy quan tâm vào cách sống, cách tư duy về cuộc sống, của bạn. Và tìm thầy tốt mà học. Học từ thầy tốt, có nghĩa là đọc chính lời các vị nói, quan sát hành động của các vị trong đời, suy ngẫm các lời nói và hành động để hiểu sâu hơn, và thực hành để thực sự sống và hiểu rốt ráo các điều đó. Đừng nghe qua lời người khác, dù đó là ai ở nhà thờ hay nhà chùa; các diễn giải thường đi xa nghĩa nguyên thủy, nghe một chút để lấy thông tin nguyên thủy và tự tìm hiểu thì tốt, nhắm mắt nghe theo thì hỏng. Đa số chúng ta rất là ngớ ngẩn. Tối ngày nghe theo cách sống của mấy lũ bạn cùng lắm là dốt ngang mình. Hãy học từ các vị thầy số 1 của lịch sử con người, vì cuộc đời của bạn đủ quan trọng để tìm thầy số 1 mà học.
Trong mọi lãnh vực trên đời, người không biết và không giỏi thì nhiều, bậc thầy giỏi thì lại rất hiếm—vẽ, vũ, nhạc, vật lý, triết lý, toán, y học… Và nếu bạn là học trò khôn ngoan, thì học bất cứ môn gì, bạn cũng muốn tìm bậc thầy số một trong thiên hạ để học.
Sunday, January 30, 2011
Tìm thầy số 1 mà học
Labels:
Art of Life,
Dot Chuoi Non,
Giao Duc,
Van Hoa
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment